Bám
(Tặng những người lính)
Tuổi ấu thơ tôi bám vào lưng trâu
Để vượt qua những cánh đồng bùn lầy, nước đọng
Chạy trốn lũ đĩa đói ngửi thấy hơi người
Lớn lên,
Tôi ôm cây súng khi mười bảy tuổi
Chiến trường gian nan, đạn bom, khói lửa
Tôi mong được sống trở về
Sống trở về,
Tôi bám vào trang sách
Mong được làm người
Và tôi được làm người….
Lấy vợ, sinh con,
Tôi bám vào người vợ tảo tần
Thân cò lặn lội,
Sớm khuya một nắng hai sương
“Nuôi con, vun nghiệp chồng”
Cuộc sống vui buồn theo nhịp thời gian
Công danh sự nghiệp còn dang dở
Nay vợ mất rồi tôi bám vào đâu….
Đêm giá rét tôi tìm hơi ấm
Chăn lạnh, gối lạnh, giường hoang vắng
Tiếng tắc kè ho khan trong đêm
Tiếng đêm,
Một câu thơ viết dở
Một bức tranh vẽ dở
Một vở kịch chỉ có tựa đề
Thôi đành vậy,
Tôi đành bám vào thời gian chật chội
Bám vào sự nham nhở của cuộc đời
Để sống….
Người ơi!
15-1-2013
